Trung thu. Bạn nhắn tin, bảo: “Hình như sinh nhật cậu năm nào cũng mưa.” Tôi chột dạ, nghĩ lại. Ừ nhỉ. Vào ngày này cách đây hơn hai mươi năm, cũng là một ngày mưa, mẹ kể lại. Mưa dầm dề, mưa tầm tã từ trưa đến chiều. Ba và một người hàng xóm […]
Sau cùng, xin hãy lựa chọn yêu thương
Thỉnh thoảng, tôi vẫn thường bật dậy khỏi giấc mơ, và cảm giác tuổi thơ mình chưa từng rời xa đến vậy. Hình như mọi chuyện chỉ vừa xảy ra ngày hôm qua. Khoảnh khắc ấy dường như vẫn hiện lên thật rõ ràng, vào lúc một cô bé phát hiện ra chú chó nhỏ […]
Hành trình của đau thương
Tôi từng cho rằng cái chết là thứ gì đó nằm ở rất xa, cái thuở còn là một đứa trẻ. Xa lạ như những bức ảnh tổ tiên đã mờ nhòe nằm trên bàn thờ. Xa lạ như tiếng trống đám ma đưa tiễn một người tôi không quen. Làm sao có thể hình […]
Bầu trời bao dung
Vô tình một ngày nào đó, khi con cảm thấy dường như không có nơi nào thuộc về mình, thì đừng quên dừng lại, và ngẩng đầu nhìn lên. Dù mưa hay nắng, dù ngày hay đêm, dù cuối đông hay chớm hạ, dù con một mình hay đang bên ai; sẽ thấy bầu trời […]
Ta không chỉ yêu người, ta yêu một dòng thời gian lặng lẽ chảy
Khoảnh khắc ta nhìn về phía người, nhận ra bản thân đã yêu người, cũng là lúc nhận ra những gì con tim mình mong muốn. Để rồi đôi khi, ta vô tình quên mất thế giới của người thực sự rộng hơn rất nhiều, so với những gì đôi mắt ta đang nhìn thấy, […]